Ai cũng biết anh đã phải trải qua những khó khăn gì trong vòng hơn 1 năm trở lại đây, sự cố đột quỵ tại EURO 2020 rõ ràng là một bước lùi cực kỳ lớn, tệ hơn là nó xảy ra vào thời kì sung sức nhất của đời cầu thủ. Tưởng như sự nghiệp phải chấm dứt, nhưng khát khao cống hiến và niềm đam mê giúp Erik trở lại sân cỏ cùng với biết bao sự hân hoan của fan hâm mộ, nhưng bên cạnh đó cũng là thật nhiều nỗi lo cho căn bệnh luôn thường trực bộc phát của anh.
Mình thì luôn có cảm tình đặc biệt với những nhân vật underdog, những người phải phấn đấu trong sự khó khăn. Dù chẳng hy vọng Eriksen có thể trở lại đỉnh cao phong độ, nhưng nhìn anh chơi bóng cho những đội yếu, trung bình, chắc hẳn không chỉ mình mà rất nhiều người cảm thấy tiếc, thực sự là rất muốn anh chuyển tới một đội bóng mạnh hơn và được thoả sức sáng tạo.
>>> Vào ngay cơ hội nhận thưởng tại: Bản tin bóng đá mới nhất <<<
Nhưng mà rồi anh lại chuyển tới M.U .
Đúng! Mình là fan MU. Cầu thủ mình thích chuyển tới đội bóng mình yêu thì k có gì phải lăn tăn cả, nhưng MU lúc đó là một mớ bòng bong không có lời giải. Mình sợ nạn nhân của những lời lẽ toxic sau những trận đấu tệ là anh, mình sợ đôi mắt luôn đượm buồn kể từ khi gặp biến cố của anh sẽ k còn ánh lên niềm vui tại Old Trafford, mình sợ đôi chân ấy sẽ ngày càng nặng nề vì những áp lực chồng chất ngày qua ngày, nhất là sau 2 trận đầu tiên của mùa giải, mình thật sự thương anh, thật sự cảm thấy cuộc đời bất công với tài năng của anh như thế nào.
Vậy nên, NỤ CƯỜI CỦA ERIKSEN CHÍNH LÀ ĐIỀU TUYỆT VỜI NHẤT MÌNH ĐƯỢC CHỨNG KIẾN TRONG TRẬN ĐẤU Với Arsenal!!!
Mình không đủ kiến thức chuyên môn để nhận xét rằng phong độ của MU hiện tại là kết quả của những quá trình gì hay chiến thuật như thế nào. Mình chỉ có thể nói rằng có lẽ ông trời cũng có mắt, sự cố gắng bền bỉ và nhiệt huyết của Eriksen cuối cùng cũng được tưởng thưởng.
Rõ ràng là anh hạnh phúc với những gì bản thân anh và MU đang thể hiện, anh đang hạnh phúc với những người đồng đội và thứ tinh thần tuyệt vời trong những ngày vừa qua.
Khoảnh khắc anh quyết định chuyền quả bóng sang ngang cho Rashford, mình đã không ăn mừng điên loạn như bàn thắng thứ 2, chỉ cười rồi ôm mặt vì sợ chảy nước mắt. Khoảnh khắc đấy mình biết anh đang rất vui, anh chẳng cần bàn thắng để thể hiện mình, anh nhường cơ hội ấy cho người thậm chí đã ghi bàn và có kiến tạo để có thể chắc chắn rằng MU sẽ dẫn 2 bàn, hoặc có thể anh rất yêu quý người đồng đội của mình, vì thậm chí lúc đấy Benwhite đã gần áp sát Rashy, đường chuyền có khả năng sẽ bị cắt, nhưng anh vẫn chuyền và nó vừa vặn đến mức hoàn hảo.
>>> Click tại đây: Nhà cái Fun88 uy tín mới nhất <<<
Mình biết phong độ của MU luôn luôn phập phù, và cơ hội cạnh tranh danh hiệu cũng chẳng bao giờ nhiều ở cái giai đoạn này cả, nhưng cái đội bóng này nó lạ lắm, buồn thì cũng cực buồn mà vui thì cũng cực vui. Nhưng trên hết là những phút giây hạnh phúc như thế này. Là 1 fan ham mộ, mình cũng chẳng có mong muốn gì hơn là những cầu thủ đến với MU đều cảm thấy hạnh phúc khi chơi bóng, nụ cười của họ luôn là hình ảnh đẹp nhất trên sân.
Cảm ơn vì đã đọc hết cái sự dài dòng này của mình! Chúc bạn 1 ngày tốt lành. Glory Man United.
Tâm sự của 1 Fan M.U dấu tên